|
|
|
Không là cơ hội kiếm danh tiếng
Trước chương trình "Sao mai điểm hẹn" 2006 có vỏn vẹn nửa tháng, Tiến Lợi mới nhận lời sáng tạo trang phục cho các thí sinh. Nhiệm vụ của NTK quá nặng: Mỗi tuần cho ra 12 bộ trang phục diễn cho 12 thí sinh, làm như vậy liên tục trong 5 tuần; 5 tuần tiếp theo sẽ là 6 bộ/tuần.
Đây thực sự là cuộc tỉ thí đơn độc với một áp lực vô cùng lớn đối với Tiến Lợi. Công việc của anh không chỉ dừng lại ở thiết kế trang phục sân khấu, mà là xây dựng hình ảnh ngôi sao. Cần phải tìm ra phong cách riêng cho mỗi ngôi sao, một tổng thể duy nhất, hài hòa giữa giọng hát, thể loại nhạc, cá tính, trang phục, dáng vẻ, make-up và kiểu tóc.
Đây là một công việc hoàn toàn mới trong cả quá trình 13 năm làm nghề thời trang của Tiến Lợi. Nhưng anh tự tin rằng nó nằm trong tầm kiểm soát của mình. Ban đầu, Tiến Lợi phải gặp gỡ các thí sinh, lắng nghe nhạc của họ theo các thể loại: Pop, Rock, R&B và Dance... trò chuyện với họ và nhìn ngắm họ để định hình phong cách thiết kế trang phục cho từng thí sinh trong mỗi đêm diễn.
Mỗi bộ trang phục phải là một sản phẩm nghệ thuật duy nhất, dành cho thí sinh đó, với cá tính đó, với bài hát đó trong không gian nhất định của đêm diễn.
Sau khi đã định hình màu sắc thời trang cho mỗi thí sinh, Tiến Lợi họp với chuyên gia Thái Lan, Tổng đạo diễn chương trình để thống nhất về cách xây dựng phong cách thí sinh. Sau đó mới là lúc anh lao vào vẽ thiết kế và dựng đồ. Trong lúc thiết kế, ngoài những yếu tố đặc biệt kể trên, Tiến Lợi cũng đưa vào xu hướng chung của khu vực về thời trang sân khấu.
Đó là trào lưu hướng tới vẻ đẹp hiện đại, hạn chế trong trang trí, chú tâm khai thác đường nét mới mẻ trong cắt cúp và chất liệu. Anh chủ tâm xây dựng phong cách những ngôi sao mai gần gũi hơn với đời thường.
Khi bắt tay vào công việc đầy thử thách và thú vị này, Tiến Lợi chỉ làm theo sự thúc giục của niềm đam mê nghề trong trái tim mình. Anh không nhắm đến mục đích của danh tiếng hay lợi nhuận của kinh tế. Cho đến thời điểm này, NTK luôn được người trong giới nể phục ấy thú nhận rằng mình không hề có khả năng kinh doanh, mà chỉ thiết kế theo bản năng.
Cho dù có được tôn vinh đến đâu, thì anh vẫn sẽ quay về với căn phòng tạo mốt nhỏ bé của mình trong ngõ, xoay vòng chóng mặt giữa vải vóc, phụ liệu, bản thiết kế, mẫu thử và bề bộn đơn hàng lẻ của khách thân quen. Không một ý định tự mở rộng, phát triển kinh doanh nào rơi vào óc anh thời điểm này.
Một hy sinh cho đam mê
Dùng từ vất vả cũng không đủ để diễn tả công việc thiết kế của Tiến Lợi cho các thí sinh "Sao mai điểm hẹn". Anh được nửa ngày nghe demo nhạc của từng thí sinh và phải cố gắng nhớ. Đến ong cả đầu! Nửa ngày còn lại trò chuyện, gần gũi thân tình với thí sinh để tìm ra phong cách riêng của mỗi người. 3 ngày sau phải có đồ cho 12 thí sinh thử, sau đó có một ngày để hoàn thiện đồ. Tiến Lợi đã có những lúc thực sự bị stress.
Bởi khi nhận thực hiện đồ cho các thí sinh cũng là lúc một nhân viên thân cận, gắn bó với anh suốt 13 năm bị đột tử. Nỗi đau buồn ấy thêm gánh nặng cho anh. Mỗi ngày anh làm việc từ 8 giờ sáng đến 4 giờ sáng hôm sau. Chỉ thực sự được ngả lưng hơn 3 tiếng. Không thể dừng công việc được nên anh toàn ăn cơm rang và bánh mì trong lúc tay vẫn làm, đầu vẫn nghĩ. Anh phải dùng đến thuốc tăng lực để phòng trường hợp bị xỉu do quá mệt.
Điều khiến anh lao tâm khổ tứ cho công việc này là gì? Chính Tiến Lợi cũng có lúc tự vấn mình: Tiến không cần nhiều, danh thì đã có, tại sao phải quá cực nhọc vì công việc như thế này? Câu trả lời chỉ có thể là: Sự hy sinh cho một niềm đam mê cháy bỏng: được thể hiện mình, được sáng tạo theo cảm hứng và hít thở trong bầu không khí thời trang sôi động
(Theo VietNamNet)